Từ xưa đến nay ở miền bắc VN, cứ nghèo là gắn với cụm từ “đi thoát ly”. Vậy thì đi đâu? Vào miền nam thì xa xôi khó khăn thăm nom nhà cửa họ hàng, vậy chỉ còn Hà Nội và 1 vài số ít thành phố vệ tinh đang phát triển của nó. Kết quả sau rất nhiều năm, thủ đô thành nơi giao thoa của rất nhiều sắc tộc + nền văn hoá mà đáng ngạc nhiên nhất là tất cả tự nhiên không hoà cũng tan. Cảm giác sống ở HN làm con người dễ thoả hiệp hơn, dễ chấp nhận hơn nhưng trong sâu thẳm lại đầy rẫy không hài lòng cùng sự tất tả vội vã mỗi ngày.
Mặt mạnh không thể phủ nhận, điều này cũng làm cho HN có rất nhiều cơ hội so với các tỉnh khác. Có rất nhiều bạn bè của tôi ở tỉnh khác, lên HN lập nghiệp bằng đôi bàn tay trắng không ít trong số họ thành danh, giàu có và có tiếng nói. Có người được cũng có người mất, càng có nhiều ước mơ thành công ở Hà Nội thì càng nhiều mất mát đổ vỡ phía sau nó.
Nhạc sĩ Trần Tiến từng hát về Hà Nội trong Ngẫu Hứng Phố như thế này : “Hà Nội cái gì cũng rẻ, chỉ có đắt nhất tình người thôi”
Một câu hát trào phúng có lẽ nhiều bạn trẻ cả tin có khi tin thật. Thực ra HN cái gì cũng đắt, để tồn tại ở đây đôi khi bạn còn phải trả giá bằng nhịn nhục, máu và nước mắt, thậm chí cả mạng sống. Còn tình người thì không phải nghĩ, lúc nghèo ai cũng tình cảm hết.
Sự thật: Hà Nội cái gì cũng rẻ là khi bạn có mấy cái nhà mặt phố cho thuê, hoặc mấy toà nhà cho thuê. Sáng ngủ đến 9h 11h ăn sáng đính kèm ăn trưa xong vểnh đít đi cafe chém gió cùng các Hà Nội # bàn xem chiều nay làm mấy con lô hay đôi quả bóng?. Tối lên đồ xịt nước hoa thơm phức, đi ăn tối hồ tây nhà hàng michelin, đi nhẩy đầm, đi karaoke, đi chia kẹo cùng các bạn Hà Nội, rồi đi ăn đêm… trước khi về nghỉ cùng các bạn gái thiện lành. Đời sống như thế không rẻ hơi phí 👌
Mấy năm gần đây bạn bè tôi có điều kiện đều bỏ phố ra ven đô ở cả rồi, tôi cũng vậy. Lý do vì tình người ở Hà Nội giờ nhiều quá, kín cả đường phố cả ngõ nhỏ, kín cả ngóc ngách cả chung cư. Tình người nhiều đến đại hạ giá ấy!? Với cả giá bát phở thìn giờ 100k là đắt !